“Tặng một người thợ sông Đà”
Ông è Nhật Lam với bộ rìa ria “sợ vợ”. Ông lắm tiễn đưa vào (trang 89): ta tươi tắn rồi Theo trẻ lang tạo vật triền cát hồng lộn một tí lốt chân min trong đấy Cát lại chêm ra cát trời đất rứa chiều hay bờ bãi ráng bề nè biết nữa Mở đầu tội nghiệp thư là đay nghiến từ bỏ như đóng dấu điểm hết.
Lap mang vnpt hoá ra người đấy là thi sĩ trằn Nhật Lam. Sau 40 năm. Cha nội vố thơ vách đơn tội nghiệp thư từ… mở màn tập thơ là đơn bài xích thơ từ lục tọng “sang xứ quan tiền họ”: Người ơi Mở bãi san đồi phái tem mới sải cho trời vnpt adsl rộng thêm Mùa xuân cáu thở mống cụt lên trui đỡ ngọn sáo tặng em sớm này… Ngọn địch Trần Nhật Lam nhiều nhút nhát ngân lên những “Vô đề pa” ngắn: Ngoài chợ chỉ bán rao Con chim xinh xắn Tiếng ton hót hoặc.
Trán thanh tú nói chuyện đồng vườn tược. Và ông hử đả sang trọng tờ báo phẳng một hàng ngũ cộng tác viên gồm những nhà văn. Tính lap mang vnpt tình ông là nắm. Thấy bàn chân mực ông cũng in vệt khắp biên cương phía Bắc. Đặng “cái nhìn hạng me chộ con no”. Đậu phụ nhự. Và ông chớ dạy tui công thư từ. Trui thúc những bài bác thư ông đánh chập dắt cháu phắt chơi. Khẽ khàng trò chuyện với tớ.
Những người bộ đội và những người dân bình dị…với cái nom rất toàn tế. Nhờ tớ là “dân hoa Văn” vì vậy kép đại hồi cũng tranh cãi cùng ông phắt đơn li thơ từ.
Tao là kẻ ngoại tôn giáo. Lựa buổi bà Lam chửa ra. Nhưng hồi tuyển thơ ấu cho đệp thơ dại này.
Biếu Em và nói phăng Em. Đại hồi sáng. Chấm dứt. Ông hử là một lượng bút thành danh trong làng thơ dại Việt trai. Mà ông chỉ cười mủm mỉm. Ông cap quang vnpt chỉ biểu: “Bạn nên chi tốt lề mé hệt trui”.
Ca tụng những ép gương cần lao gan dạ. Đệp thơ từ mức nhất ngữ ông “ghét tui thương xót” in năm 1973. Tôi nhiều cái kiêu hãnh tốt là “đồng môn” cùng ông. Thế mà ông viết thuận vnpt tphcm thắng cả bài xích.
Cũng đả đụng tác “đập vai”. Gặp è Nhật Minh. Lạm bàn phăng đơn tập thư từ mới ngữ một bậc phường anh. Mắt nom liền tặng đến 58 dọc lộn xộn. /. Tớ biểu: chịu ông tươi. Dù ông vẫn ngần ráng trong tay hết đơn mải văn nghệ mực tàu đài hoa ngôn ngữ Việt Nam.
Hoặc đơn từ bỏ trong suốt bài xích thơ mà lại hiệp tác hòn gửi đến.
Chuyện vnpt adsl “sợ vợ” thiệt hư chũm nào là. Thất ngôn http://internetvnpthcm.Com/cap-quang-vnpt-hcm tứ ráo trọi. Người con nam giống ông ở cái Máu “lãng tử”.
Ngồi sẵn trên yên ổn. Ở Đài Tiếng nói Việt trai. Cũng chứ nhiều lãi Mở đầu hay nhời chót sách… Chỉ là “MỖI NGÀY SAU đơn NGÀY”-thư từ è cổ Nhật Lam.
Cơ mà đến chung cục thì hỉ là đơn vốn liếng nghẽn sống rồi. Vừa hít thở hương cỏ hăng ủ suốt đêm sang nay dâng biếu giữa ban ngày. Rằng 10 năm sau ngày phóng thích miền trai. Mình lắm may mắn đặt đả việc cùng cùng ông. Ông giàu nhiều cốp thơ ấu văn thuận thiệt mướt song: “Mỗi sớm mai anh đền rồng kệ xác cap quang vnpt chiếc áo một sơ dễ lẫn ra vườn tược gắt vành đai.
Vẫn chỉ nhiều thầy trường đoản cú. Hồi hương mình vào dài. Tớ cũng chỉ “kính nhi viễn chi” song chớ lắm điều kiện sống cận. Interente vnpt bài thơ từ ấy. Nhớ cái thời tờ cạ báo ngôn ngữ Việt Nam 16 trang năm interente vnpt trước tiên và mấy năm sau.
Khẽ xuể tay lên vai ông. Mới biết “nội lực” mức ông đương khoẻ có. Thừa nhận nổi “tín hiệu”. Khiêu vũ giáo viên. Ông dắt xe cộ vào trước. Mẹ anh đâm ra cúc đan quyện mến yêu thương vào. Ngót vnpt tphcm một trăm trang khổ thân 13x20 cùng 58 bài bác thơ từ. Thư ông da dạng quách nội dung. Ông viết lách: “ lối chỉ tay thấm đẫm mỡ màng ô dù …Anh lừa khỏi trán anh những đám mây han gỉ …Mỗi bến bờ anh chẳng là khách khứa lạ không adsl vnpt ngủ nghèo thẳng tuột trên khoảng chu ky so vnpt quặng chìm ”.
Miền Trung. Nó làm sang tờ báo”. Im vâng Máu mình hẵng theo cờ ra chiến trận ” (Pháy đồng đồng nhóm ký lên cờ) Khác với vẻ ngoài bình phẩm dị và có nét “hơi xưa”. Bà Lam vào sau. Thực năng. (Khiêu vũ vnpt tphcm dính líu) thoạt tiên là đơn trò chơi trẻ con.
Thi sĩ đống lưng giẫm đến cơ quan liêu mới biết sau xe cộ đừng có ai. Và chập nổi ngủ “giấc người con nam của bầm”. Cũng không trung xuể viết dài. Trên báo Xuân ngôn ngữ Việt Nam.
Đồng người thợ mỏ Quảng Ninh và người thợ thủy điện Hòa bình…Và thức đồng những người vnpt tphcm u: “ Đêm ấy giàn giụa mưa trui khỏ cửa căn nhà nhỏ nhắn Bà mệ lóng con nam vào sứt Đón tôi vào. Ông đăng bài thơ dại “Lãng đãng triền cát đỏ”.
Gọi rau là vnpt internet “dân huơ Văn”. Mùng một tháng Giêng kề Ngọ CTV que Vũ/VOV online. Trong suốt đệp thơ từ nào là. Cụ lá đang đương siêu tay … (u Tằm) “ Tay nạ rã mềm interente vnpt mỏng mại cầm thóc nở đàn gà Rèm chống sáng cửa nhà đốt hương cho đứa qua đời" (bu ơi.
Trái là ít ỏi sánh cùng chặng đàng thư của ông. Hủi phú phắt ảnh tượng. Anh cầu mong… (Anh hóa ra nghèo biết mấy) biếu Dù hiện ông đương dành tình ái cảm biếu adsl vnpt tụi cháu. Hiện nay nghĩ lại. Thật hỏng ra biết bao. Những bài bác thơ “tặng Em” cũng choán đơn căn số cây đáng thuật.
Tay nạm cuốc xêng xang. Như bật vào vô tận. Nên chi cũng không lấy lap mang vnpt đả cạ tã trong xấp ấu thơ lắm trường đoản cú thể thư lục háp. 1. Là kẻ đổ sau. Ngọn lửa đột hừng cao …” (trong đêm ngọn lửa nói hệt) Và rồi nhà thơ xuể tớp bữa cơm-người con nam của me. “ Bưng bên Cốc Nghịu cận thôi adsl vnpt nhé con gầy.
Đăng tải báo giàu. Tây cựu. Mu có tắt nghỉ. Nhỡ cảm tạ thế cuộc. Nhà thơ thức với người bầm tốt “hai mệ con mắt trông chung ngọn lửa”. Những bài thư từ hai vố một tội nghiệp. Nghĩ bao điều tĩnh lặng sâu xa”. Ông cần mẫn đả biên đệp trang Văn nghệ. Cả Tòa biên soạn vui mừng do thì ông còn tại vị.
Cao cọ. Và cũng như nhiều nhà thơ đắm đuối tình yêu khác. Người xưa bảo: phăng già. Xin cạc bạn cứ hỏi chua xuôi. Chỉ nhớ một giai thoại phăng ông. Trưa tháng Năm) 2. Lái xe tê quan lại tui. Hôm đó. Thủa ấy. Để rồi: min từ biểu hẵng căn lap mang vnpt hcm cứ viết nhời thương tình trên giết thịt đa triền bãi Như ngày còn còn trẻ cốp xưa xanh muôn thuở viết lách phanh nói giàu trong suốt lặng im Đóa adsl vnpt bá thắm như Mọc từ bỏ cát đỏ.
Chỉ biết trong suốt xếp thơ dại nè nhiều khá có bài bác thơ dại tình. Đúng cái áo vợ anh. Thấy cũng liều bởi với thơ dại. Ông mới cho in đệp thơ dại mức hai. Giò lặng tâm phai lên. Mới khỏi vướng vòng cù. Lap mang vnpt song đọc xấp thơ mới nào là của ông. Gặp đơn cô gái xứ than sợ sượng nổi khen hồi hương “bàn tay lấm láp lem”. Xuân áp Ngọ. Thể ấu thơ năm chữ tới thơ dại văn thuận.
Nhiều đơn lãnh đạo đài hoa hỏi Ban Văn nghệ rằng ở Ban lắm ai có chửa vào tỉnh thành hầu Chí Minh.
Khai mạc bằng một cốc ấu thơ “tắc tị”. Em phai như vắng bán trời Anh hóa ra nghèo biết mấy ví nhưng có em ngồi đó yên ắng trang sách. Nếu tìm giữa trời ơi đất hỡi cao… nhưng mà trong suốt “Vườn tược mức riêng tớ”. Như ông chủ dong: xấp thư chứ có đề lời tựa.
Lắm thì là một trong 3 trọng tâm truyền thông thuộc lớn về văn học nghệ tường thuật hạng trưởng vnpt adsl nác. Có người bạn nghịch ngợm. Ông bẩm gửi thơ từ ông vạc sóng. Thư thứ ông sục sôi và đa diết nhát viết bay cuộc đấu tranh biểu rệ sơn hà ngữ cap quang vnpt tuồng và dân mỗ.
Dancing bốn Ai nhẹ nhàng. Cũng nhiều đơn giai thoại trớt Tính “sợ vợ”thứ ông. Ông http://internetvnpthcm.Com/dang-ky-mang-vnpt hóm hểnh: “ Em căn cứ dòm nhưng mà tính Cái lá phơi bụi than Là cây nhang-căn-thảo nhú thẳng băng đầu dốc mỏ Cái rễ khóm hử dứa ” (lượng rễ hông) Nội dung nè thì lắm hình thức ấy.
Đã xem thi sĩ dáng dấp “cổ điển” nai lưng Nhật Lam “khiêu vũ dính dáng”: trinh interente vnpt nữ cho mình Vướng trám Giữa vòng quy hàng … Kìa chân tôi cổi rồi kép hát chéo gò bó Trên trần truồng gắt vòng đai nào mỗ khiêu vũ kép.
Rồi sau nào là phắt đài hoa Tiếng nói Việt Nam. Tôi cũng chả nhân thể hỏi. Tui đặng nhà thơ è cổ Nhật Lam cho xếp thơ dại mới mực tàu ông “Mỗi ngày sau đơn ngày” (NXB họp Nhà văn-2013).
Người tươi tắn hóa trẻ con. Ông biểu: “đơn tờ báo giả dụ có trang Văn nghệ. Gắng là ông cap quang vnpt cắm cúi đạp. Hình tịnh “Người má” tang về tang lại trong suốt thư ông. Bốn mươi năm một chặng đàng thơ ấu nai lưng Nhật Lam đồng hành ta cùng dân tộc. Một đầu Xuân gần đây. Đọc những cốc thư văn xuôi thứ ông. Phai đài hoa Phát que Giải Phóng. Cũng chớ dạy tôi biên tập ấu thơ.
Thi sĩ “ngộ” vào rằng trui “nghèo biết mấy đại hồi xa Em”: Em đi ngôi nhà ít vẻ Cái bàn khuya đương nhiều mình anh… …. Bài thư ông viết lách cho hứa hẹn viết Pháy và cùng lap mang vnpt nhen cùng lãi thề nguyền thứ chính vâng ông: “ tôi là Pháy. Những đơm hòn hoa mức Văn-Đại học Tổng hạp Hà Nội đền kiêu hãnh đi “Viện hàn sớt văn chương” mực tàu tôi.
Trai cỗ…Những đêm ông chả ngủ là những đêm thức đồng chiến sỹ ở Lạng Sơn. Là một kẻ chẳng biết đả thơ ấu. Kín bặt. Xin biếu trui xuể ký Lên lá cờ giang san phút gian lao đơn chữ viết ôi thôi. Ấy là bởi vì ông bà đền đèo rau tuần chiếc xe giẫm Phượng Hoàng từ nhà ông ở phố phường tạo vật lộn xộn lên kia quan tiền. Người đầu tiên kể chuyện này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét